Gấu và cáo là một đôi bạn
khá thân sống trong rừng sâu. Gấu thì tính tình cẩn thận, hiền lành, thật thà,
và tốt bụng. Cáo thì ngược lại, nó gian manh, cẩu thả và xấu tính. Một hôm hai
con vật bảo với nhau là mỗi người sẽ xây dựng một căn nhà mới, không ở chung
với gia đình nữa, phải sống tự lập thôi. Vì lúc này cả hai con vật đã đến tuổi
trưởng thành rồi.
Cáo vốn tính cẩu
thả nó chỉ dựng mấy cái cọc dựa vào gốc cây, sau đó lợp lá một cách tạm bợ lên nó.
Rồi nó ghếch chân chữ ngũ huýt sáo. Gấu thì vốn tính rất cẩn thận, nó vào rừng
bê từng khối đá nhỏ xây cất tử tế và chắc chắn. Thấy cáo làm ngôi nhà tuềnh
toàng như vậy gấu liền đề nghị:
- Anh cáo ơi, anh cáo!
- Cái nhà anh xây như thế
không ổn đâu. Anh không tính đến lúc mưa bão hay sao? Hay anh sang giúp tôi làm
nhà một tay. Xong nhà của tôi rồi. Tôi sẽ giúp anh làm một cái nhà thật chắc
chắn!?
- Cáo nghe thế bèn nguýt
dài đáp: Nhà anh thích xây bằng đá thì cứ xây. Nhà tôi làm bằng tre lá thì mặc
tôi. Mỗi loài vật đều có phong tục và tập quán sống khác nhau. Anh đừng có cậy
to khỏe mà áp đặt lên lối sống của tôi.
Nói rồi,
cáo lăn ra ngủ. Để mặc gấu vẫn lầm lũi làm việc một mình.
Suốt cả mùa xuân cáo mải
miết đi săn bắt những chú gà rừng béo mẫm và dự hội hoa xuân ở khắp mấy cánh
rừng lân cận.
Còn gấu thì vẫn lầm lũi
thận trọng lựa trọn từng viên đá và xây ngôi nhà mình thật là cẩn thận và chắc
chắn. Nhiều lúc đói quá gấu chỉ dám ăn một ít trong hũ mật ong rừng dự chữ cho
cả mùa đông giá rét. Thỉnh thoảng bác thỏ có ghé sang tặng gấu mấy củ cà
rốt, có khi thì ít củ cải trắng khi bác ấy mới thu hoạch. Có hôm chị sóc nâu còn đem đến cho
gấu một ít hạt dẻ ngon ơi là ngon làm gấu rất xúc động.
Một mình gấu lao động mải
miết từ đầu mùa xuân đến cuối mùa xuân mới xong. Gấu ta hoan hỉ gửi thiếp mời
tân gia đến bác thỏ, chị sóc và cáo. Lúc này cáo cũng mới đi dự đại hội hoa
xuân ở cánh rừng bên cạnh về. Thấy nhà gấu to lớn, sừng sững và chắc chắn.
Trong khi nhà của mình thì thấp bé le te và rất đơn giản cũng thấy chạnh lòng.
Phải chăng cáo đã ở nhà giúp gấu xây nhà? Mới nghĩ đến thế, gấu ở đâu đi ra kéo
tuột cáo vào nhà ăn tiệc mừng tân gia. Bác thỏ mang tặng gấu rất nhiều cà rốt.
Chị sóc đem tặng gấu một hộp hạt dẻ. Gấu thì đem cả một hũ mật ong to tướng ra
mời mọi người. May quá. cáo mới bắt được con gà rừng rất ngon cũng đem sang góp
vui. Các con vật tưng bừng ăn mừng trong nhà của gấu từ chập tối đến tận khuya
mới chịu ai về nhà người ấy.
Thời gian thấm thoắt thoi
đưa, các con vật vẫn sống vui vẻ và hạnh phúc bên nhau trong rừng. Nhưng khi
mùa mưa bão đến. Ngay trận bão đầu tiên gió thổi mạnh đã hất tung mái nhà của
cáo bay đi xa. Mưa như trút nước. Cáo bị ướt hết cả người và rét run cầm cập.
Đến lúc này nó mới thực sự hối hận vì đã không nghe lời gấu xây cái nhà cho
thật cẩn thận. Nó sang nhà gấu xin ngủ nhờ qua đêm. Gấu thấy bạn vậy vội vàng
đốt lò sưởi cho cáo bớt lạnh. Trong nhà gấu có đủ hết mọi tiện nghi sinh hoạt.
Gấu pha cho cáo ly trà mật ong và đề nghị cáo ở lại nhà chơi cho hết mùa
mưa bão. Sang mùa thu, gấu sẽ giúp cáo xây lại một ngôi nhà cẩn thận và
chắc chắn. Cáo xúc động quá, ôm gấu vào lòng khóc nức nở. Từ đó hai con vật
càng trở lên thân thiết hơn. Mỗi lần kiếm được cái gì ngon, cáo đều đem chia
cho gấu một nửa.
Thế đấy, tính không cẩn
thận của cáo suýt nữa thì làm cho nó bị mất mạng. Còn tính tình hiền lành, bao
dung, tốt bụng biết chia sẻ và giúp đỡ người khác của gấu đã giúp gấu có thêm
một người bạn tốt là cáo.
Tác giả: Thiên Xứ
No comments:
Post a Comment