Anh yêu! Những ngày này
em thật nhớ anh. Cả ngày dài em chẳng làm được gì cho ra hồn ngoài việc cố gắng
tìm kiếm thông tin về anh. Em nhớ anh vô cùng. Có lúc em cũng thấy mệt mỏi và
muốn đầu hàng số phận. Nhưng em không thể. Em đã cố quên anh để sống. Và rồi
cuộc sống của em đã trở nên vô nghĩa lý khi không có anh. Em chẳng thể cảm nhận
một chút hơi ấm của tình người và hạnh phúc từ thế giới xung quanh. Em sẽ cố
gắng để trở thành một cô gái tốt. Để anh có thể tự hào về em. Tự hào về một cô
gái đã rất yêu anh.
Những hình ảnh và hoài
niệm về hai đứa ngày xưa cứ vẩn vơ trong trí não của em. Em yêu và nhớ anh
nhiều lắm. Anh có một sức hút thần kỳ với em. Anh là cả thế giới trong mắt
em....
Mình đã để lạc mất nhau
một lần vì sự không chín chắn của bản thân và những điều cám dỗ vô giá trị của thế giới xung quanh với bản
thân chúng ta. Nếu có ngày gặp lại, xin anh đừng để lạc mất em một lần nữa nhé.
Em hiểu lắm giá trị của những giây phút bên anh. Em sẽ không bao giờ buông tay
vì bất cứ lý do gì! Với em, anh là cuộc sống!
Thế giới có thể đảo điên,
mỗi người sẽ ở một vị trí khác nhau trong xã hội. Nhưng tình yêu của em với anh mãi là
bất tử. Những giây phút được ở trong vòng tay anh là những giây phút hạnh phúc
nhất của cuộc đời mà em đã có. Sự ngọt ngào và rát bỏng đam mê cùng anh trong
những nụ hôn say đắm, sẽ làm em mãi mãi không thể hôn một ai ngoài anh nữa cả?
Tình yêu là gì anh nhỉ?
Em cũng không biết sau này sẽ yêu ai nổi nữa không. Nhưng em chưa bao giờ có
tình cảm mãnh liệt với ai như anh. Vì em đã yêu và có những tình cảm rất sâu
sắc với anh nên em chẳng thể để mắt tới bất kỳ ai nữa. Em biết rằng, cuộc đời
này em chỉ có thể yêu duy nhất một mình anh thôi.
Lời cầu ước duy nhất của
em lúc này là được gặp anh, ở trong vòng tay anh như ngày xưa. Đó là hạnh phúc!
Tác giả: Thiên Xứ
No comments:
Post a Comment