Tự nhiên em thấy nhớ những ngày qua,
Quãng thời gian không chỉ có hoa và nắng.
Mà chất chứa bao điều cay đắng,
Em đã học tập như một con ong,
Luôn cầu mong có ngày anh trở lại.
Khi không muốn đem chuyện tình mình ra ánh sáng.
Em hỏi anh rằng như thế có đáng không?
Tình bạn như một tấm phông,
Che cho hai đứa tránh được chuyện đàn ông, đàn bà.
Em thà mình mãi thế thôi.
Xin trời đừng lỡ chia đôi hai đứa!....
Tác giả: Thiên Xứ
No comments:
Post a Comment